Buổi trình diễn kết thúc đã là hơn 10 giờ đêm. Suy nghĩ đầu tiên của Phương Minh Trung là nhanh chóng rời khỏi hội trường về ngôi nhà nhỏ. Khi anh vừa ra tới cửa chợt nghe có tiếng nói quen thuộc gọi tên mình.
Chính là Lâm Tuệ Mẫn vừa thay trang phục xong liền vội vã chạy lại tìm anh. Gần đây cô ta thường xuyên lưu diễn nước ngoài, chỉ vì có cơ hội được gặp anh mà cô ta đã bỏ đi rất nhiều show diễn để góp mặt trong buổi tối ngày hôm nay. Thậm chí cô ta còn chẳng màng tới cái tên Trần Kiều An, cố nhịn cơn cuồng loạn trong lòng mà khoác trên mình trang phục do chính người cô ta căm hận thiết kế lên.
Có điều cô ta thật không ngờ tới bản thân đã chịu bỏ ra nhiều tâm tư như vậy nhưng ngay đêm giao thừa đã bị anh từ chối cuộc gọi. Ngay đêm nay, cô ta nghĩ chính vì có mình mà buổi trình diễn này mới thu hút được nhiều người xem đến vậy. Anh chẳng cảm ơn cô ta lấy một tiếng thì thôi lại còn xem cô ta như người xa lạ, đến liếc mắt nhìn cô ta một cái cũng không. Từ đầu đến cuối mỗi lần tới lượt cô ta ra trình diễn không thấy anh nhìn vào màn hình laptop thì cũng là đang nói gì đó cùng Bảo Lâm hay lại là gẩy tay trên màn hình điện thoại hoàn toàn chẳng một chút để tâm tới người đang mỏi mắt ngóng chờ trên sân khấu.
Nhận ra người gọi mình là Lâm Tuệ Mẫn, Phương Minh Trung theo phép lịch sự đành quay lại trả lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-hon-roi-bat-dau-yeu/650297/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.