Chương 33:
Thanh cao và lý tưởng không thể cùng tồn tại
Ba năm sống ở Anh tôi đếm từng ngày trôi qua, đó là khoảng thời gian tối tăm dài đằng đẵng.
Tôi và anh Tần kết hôn được ba năm, ly hôn đến bây giờ cũng đã năm năm.
Quả thật là bên nhau thì ít, xa cách thì nhiều.
Có lúc trong giấc mơ, chỉ cần mở mắt sẽ thấy Tần Vị Ký bên cạnh cười với tôi, tôi biết rõ là mộng nhưng không muốn tỉnh.
Nếu không phải bị tiếng chuông điện thoại đánh thức, tôi thà chết trong giấc mơ này còn hơn.
Dù sao thì khi tỉnh lại, anh cũng không ở bên cạnh tôi.
Thế là tôi lại buồn bực hết mười ngày nửa tháng.
Khi đó tôi sẽ kéo kín rèm cửa sổ, tắt đèn, mở đi mở lại những bộ phim của anh, giống như một khán giả trốn trong đám đông nhìn ngắm thần tượng của mình, chỉ biết lợi dụng bóng tối thăm thẳm.
Xem hết lần này đến lần khác, mãi đến khi nhiệt huyết cạn kiệt, nỗi nhớ vơi đi mới dừng lại.
Tần Vị Ký yêu cầu tôi đi khám bác sĩ tâm thần, tôi cũng cảm thấy mình có bệnh.
Vì nhân vật mà sinh bệnh, tôi liền rời xa vai diễn. Vì Tần Vị Ký mà sinh bệnh, tại sao rời xa anh rồi bệnh tình vẫn ngày một nặng thêm?
Xem ra con người đều có lòng tham.
Nếu tôi không trở về sẽ không có chuyện gì xảy ra, cả đời này không gặp được anh, cô độc sống một mình suốt quãng đời còn lại cũng không sao.
Nhưng tôi nhất quyết quay về, nhất định phải thấy anh, lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-hon-nam-thu-nam/379249/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.