Chương 19 Không hôn thật sao? Sau khi Tần Vị Ký đến, mọi người trong trường phim bắt đầu khẩn trương. Số lần tôi NG khá nhiều, Chu Không chẳng thèm cho tôi chút mặt mũi nào mà mắng, "Tạ Dao Ngâm! Tâm hồn cậu bị thằng nào câu mất rồi?! Nhìn xem đang diễn cái gì hả?!" Những người trên trường phim cười lớn. "Sửa lớp trang điểm đi." Mồ hôi trên trán làm lấm lem lớp trang điểm, thợ trang điểm nhanh chóng thấm mồ hôi, dặm lại lớp phấn cho tôi. Tôi vì nóng mà làm nũng nói, "Chị à, chị dặm mỏng thôi, phấn càng dày tôi càng dễ đổ mồ hôi." Đã ba mươi tuổi còn gọi người ta một tiếng chị, nghe thế nào cũng không hợp. Thợ trang điểm đỏ mặt, "Cảm giác thầy Tần đến anh vui vẻ hơn nhiều." Tôi cười, nhỏ giọng nói, "Tôi sợ chị và anh Tần chê tôi đánh phấn nhiều quá giống con gái."
"Không đâu." Thợ trang điểm cười. Quay thẳng đến giữa trưa, mồ hôi trên người đã thấm ướt quần áo. Lúc nghỉ ngơi, tôi vội vàng về khách sạn tắm rửa sạch sẽ, khi trở lại trường phim cũng đến giờ ăn trưa. Nhà sản xuất thấy tôi đến liền đưa cho tôi một hộp cơm, "Cậu Tạ, phần cậu một suất này." Tôi khua khua tay, thời tiết nóng nực khiến tôi không muốn ăn, "Tôi không ăn đâu, cảm ơn." "Cơm ở trường quay không hợp khẩu vị của cậu à, để tôi nhờ người đi mua đồ ăn ngoài nhé?" Tôi mỉm cười, "Không có đoàn phim nào chuẩn bị cơm phong phú hơn đoàn của anh đâu, là tôi không đói." Nhà sản xuất đặt cơm cho đoàn phim được coi là công việc béo bở, khấu trừ đi một ít cũng có thể dư ra mấy trăm ngàn. Chu Không vẫn tìm được người có tâm, các bữa ăn trong trường quay được thay đổi đa dạng.
"Vậy sau này cậu muốn ăn gì thì nói với tôi, tôi sẽ đặt trước cho cậu." Tôi gật đầu, "Được." Trong lúc nói chuyện, tôi thấy Tần Vị Ký đứng ở cách đó không xa, nhìn về phía này. "Anh Tần." Tần Vị Ký thu tầm mắt, "Em vừa đi đâu?" "Về khách sạn tắm rửa." "Ăn cơm chưa?" Tôi dừng một chút, cười với Tần Vị Ký, "Em đến muộn, cơm hộp phát hết rồi." Nhà sản xuất kinh ngạc ngẩng đầu lên nhìn tôi, "Hả?" Tôi nháy mắt với anh ta. Tần Vị Ký cau mày, "Trợ lý của em đâu?" Tôi cúi đầu, "Chưa kịp tìm." "Vậy bình thường em ăn cơm ở đâu? Đều đi cùng diễn viên quần chúng nhận cơm hộp à?" Nhà sản xuất cuống lên, "Đương nhiên là không anh Tần, chúng tôi đều đưa cơm đến cho cậu Tạ." Tôi kìm lại nụ cười, giải vây giúp nhà sản xuất, "Hôm nay bên tổ sản xuất không tìm được em, nên mới phát hết cơm."
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]