Vào ngày lễ tang của Giang Lăng, thời tiết âm u, trời mưa lác đác.
Bao trùm khắp nơi là sự tĩnh mịch.
Tôi không biết liệu số phận của con người có kết nối gì với tự nhiên hay không, nếu không thì làm sao lại có thể hài hòa đến vậy?
Hot search về chống bạo lực mạng đã xuất hiện trên weibo mấy ngày nay, mọi người luôn muốn làm một cái gì đó để có thể trút giận. Tuy nhiên, cách chống bạo lực mạng trên mạng này chỉ đơn giản là hướng sự bạo lực từ người này sang người khác mà thôi.
Tôi có bao giờ nghĩ rằng những hành vi độc ác như vậy liệu sẽ biến mất chỉ vì cái chết của Giang Lăng hay không?
Đương nhiên là không.
Những cá thể vượt trội hơn những người khác trong ngành, nếu không gặp phải một vài vụ bạo lực mạng, chết một hai người, chẳng phải là quá thuận lợi cho chúng tôi sao?
Tội phạm chân chính còn được pháp luật xét xử.
Ngay cả khi đạo đức của một con người có bị suy đồi và phạm tội thì vẫn còn chỗ để mà bào chữa.
Trong khi đó, chúng tôi chỉ có thể chết dưới cả trời đay nghiến.
Khi còn sống thì hô đánh kêu giết, khi chết rồi thì được tôn vinh.
Chuyện như vậy, bọn họ không phải mới làm ngày một ngày hai.
Không ai dám bào chữa, bởi vì bọn họ không phải một người, mà là vô số người.
Tôi muốn làm điều gì đó, trong đầu đầy những ý nghĩ xấu xa và ý đồ phạm tội, chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-hon-nam-thu-nam/3539919/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.