Trở về khách sạn, Tiểu Trần đưa cho tôi một chiếc bình giữ nhiệt màu hồng.
Tôi nhíu mày, nhưng không đưa tay ra cầm: "Sao lại là màu hồng?"
Tiểu Trần đặt bình lên bàn của tôi: "Có lẽ thầy Tần đang ví anh như tiểu cô nương mà dỗ dành."
Mặt tôi hơi đỏ lên, mắt nhòe đi vì xấu hổ, tôi với tay vặn mở nắp bình.
Sau khi mở ra, tôi phát hiện sủi cảo bên trong đều là màu hồng.
Tiểu Trần liếc nhìn và cười thầm.
Tôi vội vàng lấy tay che kín bình giữ nhiệt, trừng mắt nhìn cô ấy: "Nhìn cái gì? Về phòng ngủ đi!"
"Vậy anh cứ từ từ mà ăn." Tiểu Trần cười gật đầu: "Cảm nhận tình yêu của thầy Tần."
Tôi lườm và cô ấy nhanh chóng rời khỏi phòng tôi.
Nhìn mấy cái sủi cảo màu hồng kia tôi đỏ cả mặt, xấu hổ không nói nên lời.
Tôi ôm sủi cảo ngồi trên sô pha, chậm rãi ăn, mặc dù không có khẩu vị nhưng tôi cũng ăn hết từng chiếc sủi cảo.
Vị chua ngọt từ từ đan xen trong đáy lòng, càng ăn càng buồn, tôi thẫn thờ ngồi trên sô pha ôm bình giữ nhiệt trong lòng.
Lẽ ra tôi phải dỗ anh ấy, nhưng tại sao anh ấy lại dành cả thời gian để dỗ dành tôi.
Tôi nhấc điện thoại, do dự một lúc rồi gửi cho Tần Vị Ký một tin nhắn WeChat.
【Sủi cảo rất ngon. 】
Sau khi lo lắng một lúc, Tần Vị Ký gửi lại một tin: 【Ừm. 】
Tôi lại càng lo hơn...
Tiến độ quay phim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-hon-nam-thu-nam/3539851/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.