Qua một ngày, Dương Vi đã bình tĩnh hơn, không còn nóng nảy như buổisáng lúc vừa mới đọc tin tức. Cô đứng ở cổng một lát, rồi đi về phía xecủa Kỳ Tiếu Ngôn.
Kỳ Tiếu Ngôn thấy cô lên xe, có chút ngạc nhiên. Dương Vi đóng cửa xelại, quay đầu nhìn anh: “Tại sao anh lại tỏ vẻ bất ngờ như vậy?”
Kỳ Tiếu Ngôn nói: “Anh nghĩ em sẽ giả vờ như không nhìn thấy anh.”
Dương Vi cười ha ha, thật đúng là tự biết mình: “Không phải anh có chuyện gì muốn nói với em sao?”
“Đúng...... Em đã đọc tin tức chưa?”
“Đọc rồi, bọn chó săn chụp ảnh kỹ thuật kém quá, chụp mặt anh biến dạng thành như vậy.”
Kỳ Tiếu Ngôn trầm mặc một lúc, giống như đang tổ chức lại ngôn ngữ: “Ăncơm lần đó là lúc anh vừa mới gặp lại Tống Cẩn, cho nên mới đồng ý,trong khách sạn lần đó em cũng đã thấy, lúc trước anh đã giải thích qua, về phần cùng đi về nhà cô ta, là để bảo cô ta không cần lại đến tìm emnữa.”
Dương Vi nghe đến đây thì nhíu mày: “Anh cũng làm loại chuyện như vậy cơ à?”
“Không phải em nói không muốn nhìn thấy cô ta lần nữa sao?”
Dương Vi xoay mặt ra ngoài cửa sổ, không nói chuyện, trong xe nhất thờiim lặng. Một lát sau, Dương Vi nói: “Phóng viên có đến trường học tìmanh không?”
Nhắc tới chuyện này, Kỳ Tiếu Ngôn cũng nhíu mày: “Hôm nay, lúc vừa rakhỏi ký túc xá thì gặp một đám phóng viên, hiệu trường còn đặc biệt tìmanh để nói chuyện.”
Dương Vi nghiêng đầu nhìn anh: “Hiệu trưởng không phải là muốn đuổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-hon-la-chuyen-nho/1785709/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.