Dương Vi nhìn bài thi suy nghĩ một hồi, nói với thầy giáo La: “Để tôi gọi Minh Hạo tới hỏi.”
“Được.” Thầy giáo La gật đầu, cười nói với cô: “Cô giáo Dương, quần áo hôm nay của cô rất đáng yêu.”
Dương Vi cười hai tiếng ha ha, đặt bài thi của Minh Hạo lên bàn làm việc của mình, xoay người đi ra khỏi văn phòng. Trong phòng học, lớp phó phụ trách môn ngữ văn đang hướng dẫn các bạn đọc bài, Dương Vi từ cửa bướcvào, gõ lên bàn của Minh Hạo: “Em theo cô đến văn phòng.”
Minh Hạo trong lòng khẩn trương, gần đây bé cũng không làm chuyện gìphải mời đến phụ huynh nhỉ? Chẳng lẽ bởi vì hôm nay quàng khăn đỏ hơitùy tiện? Cậu bé trong lòng lo lắng đi theo Dương Vi đến văn phòng,Dương Vi ngồi xuống ghế, ngước mắt lên nhìn hỏi cậu bé: “Bài thi toánhọc của em là ai ký tên?”
Minh Hạo sửng sốt một chút, thành thật nói: “Cậu em ạ.”
“Ồ, cậu em à.” Dương Vi cười cười với cậu bé, “Tên của cậu em là Viênthuốc bạch tuộc à? Không phải tên em nên gọi là (*) Dorayaki sao?”
(*) Dorayaki: Bánh rán Đô rê mon
Minh Hạo: “......”
Cậu bé cúi đầu liếc mắt nhìn bài thi toán học trên bàn một cái, Bốn chữ“Viên thuốc bạch tuộc” như rồng bay phượng múa đập vào mắt cậu bé.
Đáy lòng Minh Hạo dâng lên một cảm giác vô lực sâu sắc, cậu của bé như tại sao lại có thể ngu xuẩn như vậy!
Cậu bé khịt mũi một cái, dáng vẻ vô cùng hối lỗi: “Xin lỗi cô giáoDương, em sai rồi, bởi vì bài thi của em quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-hon-la-chuyen-nho/1785704/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.