Đúng thời gian ăn cơm trưa, sinh viên đại học Đế Đô đang nhàn nhã hưởng thụ thời gian nghỉ cuổi tuần của mình.
Một bóng dáng thon dài chạy thật nhanh từ cửa trường học vào, dường như không ăn nhập với hoàn cảnh xung quanh.
Buổi sáng Kỳ Tiếu Ngôn phải lên phòng học một lúc, lúc này mới từ trêntầng đi xuống. Anh nhìn đồng hồ, quyết định đi xuống căn tin ăn cơmtrước. Vừa xoay người, chợt nghe có người gọi anh ở phía sau lưng: “KỳTiếu Ngôn!”
Giọng nói này không được thân thiện cho lắm, thậm chí còn có phần ác ý,nhưng mà Kỳ Tiếu Ngôn vẫn quay người lại – bởi vì anh nhận ra giọng nóinày là của Dương Mính.
Bởi vì chạy nhanh mà tóc tai của Dương Mính có chút rối loạn, hắn chạyvọt tới trước mặt Kỳ Tiếu Ngôn, tốc độ rất nhanh, vung tay lên tung mộtcú đấm thẳng vào mặt anh. Quả đấm mang theo hơi lạnh chuẩn xác hôn lêncằm của Kỳ Tiếu Ngôn, Kỳ Tiếu Ngôn bị đánh lui về sau hai bước, nhấpnhấp khóe miệng đau đớn của mình.
Dương Mính đứng ở trước mặt anh, từ trên cao nhìn xuống, tức giận trênngười cũng không vì vừa tung ra cú đấm mà tiên tan đi chút nào: “Kỳ Tiếu Ngôn, lúc trước anh không nói một tiếng nào đã cưới chị tôi, bây giờmới có một năm anh đã âm thầm ly hôn chị ấy, anh coi chị tôi là cái gì?Trước khi chị ấy gả cho anh ngay cả bạn trai cũng chưa có một người, còn vì anh mà bỏ lỡ không đi du học, anh đối xử với chị ấy như vậy? Anh dựa vào cái gì?!”
Hắn nổi giận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-hon-la-chuyen-nho/157987/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.