Cùng lúc đó, đúng 7 giờ 40 phút Dương Vi đã đi taxi đến trước cổng củatrường tiểu học Nhị Thất của thành phố A. Dương Vi thanh toán tiền xexong, khóe miệng khẽ cười đi vào trong trường.
Trường tiểu học Nhị Thất là trường cũ của Mạc thiên vương, lúc Dương Vitrúng tuyển vào đây giảng dạy đã rất cao hứng liền hát vang một khúc ca. Nhưng mà bây giờ trường học đã được chuyển đến một địa điểm mới, còntrường cũ đã trở thành một nhà hàng ăn uống lớn nhất của thành phố A.
“ Chào cô giáo Dương!”
“Chào cô giáo!”
Rất nhiều học sinh trên đi qua người cô, nhìn thấy Dương Vi đều cùng côchào hỏi. Dương Vi cũng cười và chào buổi sáng với các học sinh, lúc đilên cầu thang, cô cười nhiều đến hai má có chút ửng đỏ.
“Chào cô giáo Dương!” Dương Vi gặp một giáo viên nam mặc áo sơ mi trắngđang đi vào văn phòng, tinh thần phấn chấn chào hỏi cô. Dương Vi cườicười với anh ta, rồi đi thẳng đến chỗ ngồi của mình. Giáo viên nam điphía sau cô, cẩn thận dò hỏi: “Cô giáo Dương, hôm nay tâm tình khôngđược tốt à?”
Dương Vi quay đầu lại, nhìn anh ta cười cười nói: “Tôi chỉ là đang nghĩsắp tới sẽ không phải nhìn thấy một giáo viên dạy toán nữa.”
Giáo viên nam dạy toán: “…”
Giáo viên nữ bên cạnh đeo một cái kính đen di chuyển ghế ngồi tiến đếntrước mặt Dương Vi: “Hôm qua cậu thật sự xin nghỉ để đi làm thủ tục lyhôn?”
Người nói chuyện là cô giáo Diêu, là cô giáo dạy tiếng Anh khối lớp năm.
Dương Vi ừ một tiếng, bỏ túi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-hon-la-chuyen-nho/157980/chuong-4-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.