Sáng sớm ngày hôm sau ngủ quên, Lam Như Vân đã gọi điện thoại tới, Kim Thu vuốt vuốt huyệt thái dương, chỉ có thể xin phép nghỉ, tình huống của Bạch Tuyên như vậy, cô làm sao có thể ném anh một mình ở bệnh viện được, không biết phải giải thích chuyện này thế nào, cho nên cô chỉ nói đơn giản
"Em gặp tai nạn giao thông, xin phép nghỉ một ngày."
Lam Vân Như "À" một tiếng, vội hỏi: "Tai nạn giao thông? Em không sao chứ, ở bệnh viện nào, chị đến thăm em."
Sau khi hai người bọn họ giải quyết khúc mắc, tình hữu nghị vững chãi hơn nhiều, đã không có Vệ Thiên Hành quấy rầy, Lam Như Vân đối với Kim Thu thật sự tốt không còn chỗ nói, chăm sóc cô như chị em một nhà.
"Không có việc gì, vết thương nhẹ, ngày mai em sẽ đến." Kim Thu vất vả xua tan ý nghĩ muốn thăm bệnh của cô ấy.
Cúp điện thoại xong, cô đã thấy Bạch Tuyên tỉnh dậy, mở to đôi mắt xinh đẹp không chớp cười cười nhìn cô, vô cùng dễ thương, cô sờ lên trán anh, nhẹ nhàng thở một hơi nói "Bớt sốt rồi."
"Ừm." Anh nói một câu bằng giọng mũi, chui ngược trở lại vào trong chăn, "Vợ lại đây để anh ôm một cái."
"Ôm cái đầu anh!" Không có người ngoài ở đây, cô lộ ra bản tính thật của mình, kéo lỗ tai anh hỏi, "Rốt cuộc ngày hôm qua xảy ra chuyện gì, em vẫn còn mơ hồ đây."
Bạch Tuyên không dám phản kháng, xoa xoa lỗ tai, nhỏ giọng nói: "Tại anh nhìn thấy người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-hon-ky/3247994/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.