Ma nữ đã tan thành mây khói, gia đình nhà bên cạnh rốt cuộc cũng thương lượng xong chuyện di sản, có người dương dương tự đắc, có người tràn đầy oán hận, nhưng mặc kệ như thế nào, di thể bà lão đã được hỏa táng, căn phòng ở đây của bà được thu dọn sửa chữa, sắp được ghi vào sổ bán ra, e rằng lầu hai này sẽ nghênh đón thêm một hàng xóm mới.
Kim Thu đã cảm thấy tinh thần khá hơn, nhưng buổi tối về nhà Bạch Tuyên lại nói cho cô một lời đồn mới -- mọi người đều nghĩ khu nhà này, nhất là lầu hai vô cùng quỷ dị.
Nghĩ lại mà xem, đầu tiên là Triệu Gia chết thảm, sau đó là bà lão chết không một tiếng động trong nhà, tuy rằng mọi chuyện đều có nguyên nhân, nhưng "loa phát thanh nhân dân" của mọi người thật sự quá lơi hại, không biết từ khi nào đã truyền ra lời đồn kinh khủng thế này.
Ví như nói bình thường có thể nghe tiếng bước chân ở hành lang, lại ví như thỉnh thoảng nghe được tiếng khóc yếu ớt, nói tóm lại là vô cùng u ám tối tăm, mấy nhà trên tầng khi bước xuống lầu đều phải nhanh hơn bước chân.
Lúc Kim Thu nghe mấy lời này cả người cũng hơi lạnh: "Em còn sống đó!"
"Vợ à, đó là những lời đồn vô căn cứ, tuy trước đây Triệu Gia vẫn hay lên sân thượng khóc, nhưng cô ấy đã sớm đi rồi mà." Bạch Tuyên đảo thức ăn, an ủi cô, "Bây giờ tầng này của chúng ta rất sạch sẽ, một con ma cũng không có."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-hon-ky/3247987/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.