Chỉ là sự hưng thịnh này có thể kéo dài bao lâu? Phiếu mua hàng vừa kết thúc, cô phải nghĩ ra những ý tưởng mới để tạo ra cơ hội kinh doanh.
"Đúng rồi Dĩ Du, gần đây Địch Tử Uy không có tới nữa hả? Hai người cãi nhau sao?" Nhâm Hi Vi cố ý hỏi.
"Không có. . . . . ." Đổi đề tài này, ánh mắt Đỗ Dĩ Du hường về phía cửa chính, tìm kiếm chiếc xe màu đen bóng loáng cùng bóng dáng tráng kiện, trong lòng không khỏi có chút mất mác.
Đúng vậy, trước đây anh thường nhúng tay vào cuộc sống của cô, dây dưa không rõ ràng, mấy ngày nay lại đột nhiên biến mất, bóng dáng cũng không thấy?
Anh trở về Thượng Hải rồi sao?
Không, không thể nào, anh có nói, lần này sẽ ở lại Đài Loan hai tuần lễ, không thể nào trở về Trung Quốc nhanh như vậy.
Còn nữa… nụ hôn nòng bỏng của bọn họ hôm đó… bởi vì cô cự tuyệt anh, kích thích lòng tự ái của anh, cho nên anh lui bước, không muốn theo đuổi theo cô liền nữa sao?
Đợi chút, anh rời đi không phải là điều cô muốn hay sao? Tại sao cô còn mong đợi anh có thể xuất hiện, hi vọng anh đừng buông tha cô? Chẳng lẽ trong lòng cô vẫn mong đợi có thể cùng anh bắt đầu lại, nối lại tình yêu đã bị đứt sao?
Không phải cô đã nói sẽ đóng chặt cửa lòng sao? Làm thế nào có thể vì Địch Tử Uy vừa mới xuất hiện mấy ngày ngắn ngủi lại khiến cô không kịp đề phòng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-hon-khong-chia-tay/2256196/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.