"Tại sao cô lại nghĩ đến dùng hoa hồng làm nguyên liệu vậy?" Tay nghề của cô thật tốt, bề ngoài xem ra nhu nhu thuận thuận, người cũng rất có cá tính, anh không nhịn được muốn biết nhiều hơn về cô.
"Chỉ là muốn phá cách một lần, kết quả thử một lần, liền được người nhà thích. . ."
Ngày trước tại Thượng Hải cô thường ở nhà một mình chờ đợi anh, rỗi rãnh không có việc gì làm liền nghiên cứu các loại sách dạy nấu ăn cùng món điểm tâm ngọt, thử làm các loại điểm tâm mới, chỉ hy vọng có thể làm hài lòng dạ dày của chồng, mong anh sớm một chút tan việc. . . . . .
Địch Tử Uy sau khi nếm thử, từng nói hoa hồng là cô, bơ phô mai là anh, hai người kết hợp ngọt mà không ngán, hỗn hợp thơm ngon và hương vị tuyệt vời nhất. Giờ khắc này, hơn ba năm trước tình yêu trong trí nhớ của cô lần nữa cuồn cuộn chảy ra. . . . . .
"Tôi thật sự ghen tị với người nhà của cô." Miệng anh ngọt ngào nói qua.
"Đó. . . . . ." Cô ngượng ngùng cười một tiếng, hồi hồn, vội vàng kéo suy nghĩ về "Như vậy… tổng giám đốc Kim, anh có tính toán cùng chúng tôi ký hợp đồng chưa?"
"Dĩ nhiên." Kim Duẫn Xán cười "Hương vị ăn ngon như vậy, nhưng lại có ít người biết đến thật là đáng tiếc, nhất định phải mở rộng cửa hàng, khiến nhiều người biết đến điểm tâm của cô hơn mới được."
"Cảm ơn anh ủng hộ." Đỗ Dĩ Du nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-hon-khong-chia-tay/2256190/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.