Milan và Bắc Kinh bị chênh lệch múi giờ.
Khi xe cứu thương chạy tới phim trường, ở Milan đang là ba giờ chiều.
Tô Miên đang cho chim bồ câu ăn cùng với Tử Lộc ở lâu đài Sforzesco.
Những tia nắng ấm tươi đẹp vẫn còn đang chiếu sáng chói lọi.
Trên bãi cỏ ngoài lâu đài, những du khách đang đứng thành từng nhóm, bồ câu trắng cũng tụ lại thành đàn, khi có người cho ăn, chúng sẽ vỗ đôi cánh trắng mang theo từng tia sáng thiêng liêng chạy ào tới.
Cách đó không xa, có một anh chàng người Ý trông rất điển trai, anh ta mặc quân phục, tay cầm dây cương dắt ngựa, có rất nhiều du khách đang chụp hình chung với anh ta.
Một cậu bé khoảng bảy tám tuổi nắm tay mẹ mình, năn nỉ mẹ cho mình cưỡi ngựa.
Nhưng mẹ của cậu bé không cho.
Tô Miên nói với Tử Lộc: “Ngựa là loài sinh vật đặc biệt, nếu không có kinh nghiệm thì không nên cưỡi, một khi nó bị sợ hãi rồi phát điên thì dù có chuyên gia ở đó vẫn chưa chắc khống chế được tình hình, nếu không may bị ngã ngựa thì có khi bị liệt cả người ấy chứ.”
Tử Lộc vô cùng đồng ý với cô: “Chị có một người bạn, năm nay mới 26 tuổi, do không cẩn thận nên bị ngã từ trên lưng ngựa xuống, đầu bị va chạm mạnh nên chết ngay tại chỗ.”
Cặp chị em dâu này có cái nhìn giống nhau về vấn đề trên.
Cũng vào lúc này, Tô Miên nhận được tin nhắn của Quý Tiểu Ngạn ——
[Phu nhân, ông chủ vô tình bị ngã ngựa khi đang đóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-hon-dung-suy-nghi/910646/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.