Mưa càng ngày càng lớn , tim của Thẩm Sơ cũng càng ngày càng lạnh.
Cô không biết bản thân đã quỳ trong bao lâu, chỉ biết, khi hết mưa mà trời vẫn tối .
Hai cái người giúp việc trông cô quỳ kia, còn đang ngủ ngáy o o , cô hoàn toàn có thể rời đi , nhưng mà Thẩm Sơ vẫn có một chút không cam lòng.
Cô không tin, không tin Bạc Mộ Niên có thể nhẫn tâm tới như vậy.
Có những lúc ,người, vẫn còn quá ngây thơ.
Khi trời sáng Bạc Mộ Niên cuối cùng cũng tới .
Thẩm Sơ quỳ cả một đêm , cả người đã sớm không chịu đựng nổi, những cô vẫn muốn chờ ,chờ một đáp án .
Cô dùng móng bấu vào lòng bàn tay , để khiến mình tỉnh táo hơn " anh tỉnh táo lại chưa " .
Tỉnh táo lại, liền nghe cô giải thích.
Bạc Mộ Niên nhìn mặt Thẩm Sơ, sau một đêm dầm mưa, nhìn có chút khổ sở, môi trắng bệch , mặt tái mét , quầng thâm dưới mắt lộ vẻ đầy mệt mỏi, nhưng ánh mắt vẫn còn vẻ cố chấp .
Bị cô nhìn ,hắn có chút mất kiềm chế " biết sai chưa? " .
Thẩm Sơ sửng sốt, cảm thấy mình quỳ cả một đêm thật là một trò cười.
Thế nhưng cô quỳ cả một đêm , cũng đợi hắn cả một đêm ,cô không cam lòng cứ như vậy mà buông tay .
" Hôm qua, em xác thực không có đẩy Lâm Tương Nhã xuống nước , là cô ta tự nhảy xuống ".
Nói xong , cô liền lảo đảo đứng lên " nhưng em biết anh không tin , thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-hon-di-toi-muon-ve-nha-thua-ke-gia-san-hang-ty/228157/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.