Nhìn thấy sự nghiêm túc của cô, Trần Tiêu cũng không còn nhắc đến Phó Ngôn nữa.
Dù sao thì cũng không phải người đàn ông tốt đẹp gì, vận đào hoa thối nát, càng không nói tới càng tốt.
Phó Ngôn theo đuổi Thẩm Sơ càng ngày càng lớn, mỗi ngày đều đều một bó hoa, trên vòng bạn bè mỗi ngày đăng một tin, người trong vòng ngày càng xôn xao, còn Thẩm Sơ bên này, là người trong cuộc nhưng vẫn hết sức bình tĩnh.
Tại bữa tiệc tối hôm thứ Năm, Thẩm Sơ mặc một chiếc váy đen gợi cảm hết sức sang trọng, thu hút được rất nhiều sự chú ý ngay sau khi cô bước vào địa điểm tổ chức.
Trần Tiêu đi theo Thẩm Sơ tới đây để tham gia náo nhiệt, khi thấy Phó Ngôn đến gần, cô nhẹ nhàng kéo Thẩm Sơ: “Tiểu Ngũ, nhìn theo hướng chín giờ.”
Thẩm Sơ quay đầu nhìn sang, liền nhìn thấy Phó Ngôn, lông mày cô khẽ giật giật.
" Thẩm tiểu thư "
Không quá 2s Phó Ngôn đã đến trước mặt cô.
Hôm nay Phó Ngôn mặc một bộ đồ màu đỏ, khiến khuôn mặt anh càng thêm quyến rũ.
Thẩm Sơ cười nhẹ: “Phó thiếu gia.”
" tôi tặng hoa không đẹp ư".
Phó Ngôn nhấp một ngụm rượu, dùng đôi mắt hoa đào nhìn cô chằm chằm.
" đẹp"
“Vậy tại sao Thẩm tiểu thư lại không bao giờ trả lời cuộc hẹn?”
hắn hẹn cô khi nào?
Thẩm Sơ nghĩ đến bó hoa mà mình chưa từng cầm tới tay, đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, hơi nhíu mày, nhưng mặt không chút thay đổi: “Xin lỗi, Phó thiếu, tôi gần đây rất bận.”
Phó Ngôn cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-hon-di-toi-muon-ve-nha-thua-ke-gia-san-hang-ty/1043021/chuong-42.html