Dựa theo vị trí của Sở Trì Khanh, Sở Vũ Hiên đã đến một công trường.
Bây giờ đã gần mười hai giờ, công trường vắng lặng. Đi dọc con đường rải sỏi một lúc, dưới ánh đèn ô tô sáng rực, mơ hồ nhìn thấy bốn năm chiếc ô tô đỗ cạnh nhau, xung quanh có khoảng chục người trông giống vệ sĩ, trong đó có sáu bảy người cả nam lẫn nữ quỳ xuống, không ngừng nôn mửa.
Xe chạy đến gần, Sở Vũ Hiên xuống xe, mới phát hiện cách đó không xa có một thi thể đẫm máu, tử trạng quá kinh khủng, khó trách những người đó đã nôn mửa.
Sở Trì Khanh liếc nhìn con trai, mỉm cười, sau đó nhìn đám người đang quỳ dưới đất, lạnh lùng nói: “Về phần hậu quả, tôi đã chỉ cho các người về sau nên làm gì, các người biết chưa?”
"Biết rồi! Chủ tịch, đều nghe lời ngài hết!"
"Tôi cũng vậy, chủ tịch, chuyện tối nay tôi sẽ không nói cho ai biết, từ nay về sau tôi vẫn sẽ làm việc cho chỉ thứ hai, nếu có tin tức gì tôi sẽ sớm thông báo cho ngài!"
Sở Trì Khanh hài lòng gật đầu, nói với vệ sĩ bên cạnh: “Đưa bọn họ về nhà”
Vừa nói xong, ông ta chỉ vào một người đàn ông trung niên đang quỳ ở ngoài cùng bên phải: 'Sếp Vạn, ông ở lại đây một lát."
Người được gọi tên lập tức rùng mình, run rẩy nhìn Sở Trì Khanh, cầu xin: "Chủ tịch, tôi cầu xin ngài, trong nhà tôi trên có mẹ già dưới có con thơ, ngài..."
Ông ta còn chưa nói xong, Sở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-hon-di-that-su-tuong-toi-la-con-coc-ghe-a-/3394888/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.