Sau khi hiểu rõ tình hình đại khái với cảnh sát, bấy giờ mới được gặp mặt Sở Vũ Hiên.
“Sếp Sở...”
“Còn bao lâu nữa tôi mới được thả ra ngoài?” Sở Vũ Hiên hỏi.
Trưởng phòng pháp lý khó xử: “Hiện anh đang là kẻ tình nghỉ trọng điểm, e răng... không dễ giải quyết.”
Sở Vũ Hiên hít sâu một hơi, xem ra phòng pháp lý cũng chẳng có bản lĩnh gì to tát. Hơn nữa, chắc chản Sở Mộc Hàm sẽ nghĩ mọi cách để giam anh ở lại đây, muốn dùng chút thủ đoạn để ra ngoài thật sự khó như lên trời.
Sau một hồi suy nghĩ, anh đã nói với trưởng phòng pháp lý: “Anh hãy nghe kỹ đây, sau khi anh quay về công ty hãy đi †ìm trưởng phòng Sở của phòng kỹ thuật, nói cho anh ta biết, bảo anh ta đi tra người phụ trách nền tảng KOL. Anh ta sẽ biết làm như thế nào. Nếu gặp phải chuyện gì không thể giải quyết thì cứ bảo bọn họ đến nói với anh, chỉ có thân phận luật sư của anh mới được gặp tôi. Anh hiểu ý của tôi chứ?”
Trưởng phòng pháp lý dễ dàng nghe ra, có lẽ mới đầu ông chủ nhà mình đã không ôm hy vọng rằng mình có thể giúp anh được thả ra ngoài. Sở dĩ anh gọi anh ta đến đây là để anh ta chuyển lời mà thôi.
“Tôi hiểu rồi, sếp Sở”
“Ừm, nhớ kỹ, anh phải giữ bí mật mọi chuyện, kể cả sếp Triệu cũng không được nói cho cô ấy biết.”
“Tôi hiểu rồi.”
Bảy giờ, cả thành phố bät đầu dần thức tỉnh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-hon-di-that-su-tuong-toi-la-con-coc-ghe-a-/3394864/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.