“Ừ, đúng vậy.”
Chu Tiểu Nhược lấy giấy bút từ trong ngăn kéo ra, vừa lẩm bẩm vừa viết những chữ này lên giấy. Sau khi suy nghĩ một lúc lâu, cô ấy đột nhiên đập bàn nói: “Tớ hiểu rồi! Cậu xem này, những chữ đằng sau chữ “vương” đều là nhiều hơn một nét, hoặc là thiếu mất một nét.
Triệu Nhã Nam chớp mắt hỏi: “Vì vậy?”
Chu Tiểu Nhược nói: “Không có gì, không phải là tìm quy luật à?”
Triệu Nhã Nam không nói nên lời.
Hai người mắt to trừng mắt nhỏ một lúc, Chu Tiểu Nhược bĩu môi nói: “Cậu coi tớ là Bồ Tát sống, cho rằng tớ có thể chữa bệnh từ xa à? Nếu thật sự muốn làm rõ thì đưa người ta tới đây đi, cùng lắm thì tớ nể mặt cậu, khám lần đầu không lấy tiền của người đó.”
Triệu Nhã Nam mím môi, còn chưa lên tiếng, Wechat chợt có tin nhắn, là Sở Vũ Hiên: Anh nghe lời em đi khám bác sĩ tâm lý.
Điện thoại di động đặt trên bàn, tin nhắn này bị Chu Tiểu Nhược nhìn thấy.
“Mẹ kiếp! Người cậu nói là đàn ông chó má nhà cậu à?” Chu Tiểu Nhược nhảy bật dậy khỏi ghế, đôi mặt trợn tròn, vô cùng ngạc nhiên: “Ông tơ bà nguyệt bị mù à, sao lại ghép hai người bị bệnh thần kinh với nhau chứ?”
Triệu Nhã Nam lườm cô ấy một cái, hiếm khi trả lời “ừ” với Sở Vũ Hiên, rồi nói: “Cậu mới bị bệnh thần kinh đấy, được rồi, đừng quan tâm đến anh ấy nữa, bắt đầu chữa trị đi”
Chu Tiểu Nhược chấn động hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-hon-di-that-su-tuong-toi-la-con-coc-ghe-a-/3394852/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.