Cao Chấn Thanh giả vờ bình tĩnh: “Sếp Sở, đứa con trai của tôi chỉ là bị sắc đẹp làm mụ mị đầu óc, tuyệt đối không có suy nghĩ không an phận! Nhà lão Cao tôi có bao nhiêu cân lượng, lòng tôi biết rất rõ, nào dám lấy trứng chọi đá chứ?”
Sở Vũ Hiên không chút do dự nói: “Theo lời ông nói thì tôi cũng chỉ là tên thái giám nói nhảm, lời nói vô căn cứ hả?”
“Sếp Sở nói đùa rồi...”
“Ha ha, sao lại đột nhiên buồn chán thế?” Sở Vũ Hiên đột nhiên cảm thấy tẻ nhạt vô vị, khinh thường nhìn Cao Ninh: “Ê, chó con, rốt cuộc anh muốn làm cái gì? Hành động của anh khiến tôi thấy rất khó hiểu đấy."
Nói rồi, anh cố ý vô tình liếc nhìn tổng giám đốc Kim.
Cao Ninh nghiến răng nghiến lợi, trong mắt đầy hơi nước, có lẽ lúc này anh ta hận cha của mình nhiều hơn là hận Sở Vũ Hiên.
Mãi vẫn không nhận được câu trả lời, Sở Vũ Hiên bĩu môi, lững thững bước về phía Cao Ninh, trên đường đi cầm lấy bình rượu trắng trước mặt tổng giám đốc Kim, trở tay cầm miệng bình, hài hước nhìn Cao Chấn Thanh nói: “Lão Cao, tôi không phải chưa cho nhà họ Cao ông một cơ hội, nhưng đứa con trai này của ông liên tục khiến tôi thấy rất khó chịu. Ông nói thử xem, tôi nên làm gì bây giờ?”
Vừa dứt lời, bình rượu đã đập lên đầu Cao Ninh, chỉ nghe “Rầm” một tiếng, bình rượu lập tức vỡ vụn, Cao Ninh bị đập ngã xuống đất, máu chảy đầm đìa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-hon-di-that-su-tuong-toi-la-con-coc-ghe-a-/3394833/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.