Hạ Trúc vội vàng đứng dậy lau lá trà trên quần áo Cao Ninh, tiện đà lườm Sở Vũ Hiên, căm giận nói: “Sở Vũ Hiên! Anh đừng có khinh người quá đáng!”
Sở Vũ Hiên hừ lạnh nói: “Hạ Trúc, nói thẳng ra cô chỉ là một món hàng mà thôi, tôi muốn nâng giá trị con người của cô lên, bán cô đi với cái giá tốt, vậy mà cô còn không biết tốt xấu à?”
“Anh... Anh là đồ hèn hạ!” Hạ Trúc tức đến mức phát run.
Sở Vũ Hiên trông có vẻ bất đắc dĩ, nói một câu làm Hạ Trúc nghe không hiểu: “Cô thật đúng là... dại dột khiến tôi phát sợ, chuyện gì cô cũng đều phải tham gia vào! Haizz... Sao luôn thích lấy gùi bỏ ngọc vậy?”
Tổng giám đốc Kim vội vàng hòa giải: “Cậu Sở, bớt nóng lại đi, vừa nấy đến vẫn còn tốt lắm mà, Cao Ninh cũng chưa nói gì mài”
Sở Vũ Hiên nhìn ông ta: “Còn chưa uống đủ hả?”
Tổng giám đốc Kim chép miệng: “Chú em Sở, mọi người đều là bạn mà, cậu...”
“Uống rượu với ông là tôi nể mặt ông ri Sở Vũ Hiên cười nhạt nói: “Để ông xưng gọi chú em với tôi là tôi đã cho ông đủ mặt mũi rồi! Tổng giám đốc Kim, nghe người ta khuyên cứ ăn no đi, đừng rửng mỡ xen vào chuyện của người khác. Mặc dù Thanh Nhã chỉ là một công ty nhỏ nhưng cũng không đến mức vội vàng đi bu bám ông đâu, nếu ông thật sự muốn làm bạn làm ăn với tôi thì lát sau tôi sẽ mời ông uống rượu. Nhưng ông mà còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-hon-di-that-su-tuong-toi-la-con-coc-ghe-a-/3394831/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.