Trong phòng riêng của nhà hàng, rau trộn đã được dọn lên nhưng không ai động đũa.
Tổng giám đốc Kim nhìn đồng hồ trên cổ tay, mặc dù đồ ăn đã lên được hơn bốn mươi phút nhưng cũng không dám thúc giục. Sau khi nghĩ ngợi một lát, ông ta rót hai ly rượu, đưa một ly cho Triệu Nhã Nam, cười nói: “Sếp Triệu, Sếp Sở vẫn chưa tới, tôi cũng không thể làm không khí ở đây lạnh lẽo phải không? Nào, nào, để tôi kính cô một ly trước, cầu chúc cho. hai công ty của chúng ta hợp tác càng ngày càng thuận lợi!”
Triệu Nhã Nam cầm lấy ly rượu, miễn cưỡng cười một cái với vị khách hàng lớn này. Mặc dù cô cảm thấy thứ như rượu trắng này cho dù cao cấp thế nào, đắt đỏ ra sao đều cực kỳ khó uống, nhưng cô vẫn ngẩng cằm, một hơi cạn sạch.
So với cô, tổng giám đốc Kim có vẻ rất hưởng thụ, chưa đã thèm nên rót thêm một ly, phấn khởi nói: “Tục ngữ nói, chuyện tốt thành đôi, sếp Triệu, thêm một ly nhé?”
Rượu và văn hóa không thể tách rời, dù có là những kẻ ngu ngốc không học vấn không nghề nghiệp, đầu đường xó chợ, cho dù có kề đao trên cổ cũng không ép được một quả rằm nào, nhưng vào bàn rượu đều sẽ xuất khẩu thành thơ, cái gì mà “Tam dương khai thái, tứ quý phát tài, lục lục đại thuận, thập toàn thập mỹ..”*. Chỉ cần có thể khiến người đối diện uống thêm một ly rượu thì đều sẽ vắt hết óc nghĩ ra một câu thành ngữ.
*: Những câu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-hon-di-that-su-tuong-toi-la-con-coc-ghe-a-/3394829/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.