“Thằng ngốc nhà cậu!” Sở Vũ Hiên trừng mắt nhìn, tức giận nói: “Trước khi về nước tôi đã ba lần ra lệnh, năm lần nhắc nhở. Không được phép kể chuyện trước kia của chúng ta cho bất kì ai rồi mà! Cậu quên nhanh thế?”
Lão Tam cúi đầu, buồn bực nói: “Chưa, đúng là tôi đã uống nhiều.
“Uống nhiều là lý do à? Đi, đi xuống thắp hương cho Quan Nhị Gia.”
“A."
“Phải quỳ nửa tiếng, nhớ cho kĩ”
“A!”
Nửa tiếng sau, phòng khách truyền đến giọng nói khỏe khoắn của Lão Tam: “Tiểu Thanh, cô làm đồ ăn sáng gì thế? Hôm nào làm cho tôi một súp cay nhé! Hồi bé ở Thiếu Lâm Tự tập võ, cứ mấy hôm tôi lại lén chạy về nhà ăn một bát súp cay, hương vị đó vô cùng tuyệt vời! Chỉ là dễ bị sư phụ cho ăn đòn thôi...”
Sở Vũ Hiên: “...”
Đang lúc không nói nên lời, lần đầu tiên Triệu Nhã Nam gọi điện thoại đến.
Đuôi lông mày của Sở Vũ Hiên giật nhẹ, cô vợ trên danh nghĩa này có thể nhớ đến anh, ngoài công việc thì chỉ là có việc muốn nhờ.
“Vừa sáng sớm đã nhớ tôi đến mức không ngủ nổi à?”
Giọng nói của Sở Vũ Hiên có một loại gợi cảm tự nhiên và mê hoặc, rất dễ gợi cho người khác phái những suy nghĩ kì quái.
Nhưng làm sao đây, đầu dây bên kia là đóa hoa cao ngạo, là mỹ nhân băng sơn mà.
Triệu Nhã Nam im lặng một lúc lâu, giống như đang kiềm chế xúc động muốn mắng chửi người khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-hon-di-that-su-tuong-toi-la-con-coc-ghe-a-/3394796/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.