"Mợ chủ, cô đã dậy rồi sao?"
Ông quản gia đứng ở bên cạnh sô pha nhìn về phía cầu thang, mặt không chút thay đổi nói.
Triệu Nhã Nam chợt run lên, kiên trì đi về phía phòng khách, mỗi bước đi nặng trïu nhưng lại thong thả.
Sau khi đi đến trước mặt của Sở Tiếu Thiên thì cô nhát gan cúi đầu, chào ông ta: "Ông nội..."
Sở Tiếu Thiên chẳng thèm liếc mắt nhìn cô dù chỉ một cái, vô cùng bình tĩnh cầm lấy tách trà trên bàn, nhấp một ngụm.
Ý tứ vô cùng rõ ràng, ông ta không chấp nhận Triệu Nhã Nam.
Triệu Nhã Nam xấu hổ đứng tại chỗ, đi cũng không được. mà không đi cũng không được.
Sau một lúc lâu, ông cụ chống gậy đứng lên, đi ra phía sau Sở Trì Khanh, tức giận nói: "Đã hơn 50 rồi mà mỗi ngày chỉ biết ăn chơi nhảy múa! Bốn đứa con mà chẳng có đứa nào nên người cả! Anh làm cha như vậy mà được hả?"
Nói xong, ông ta đánh mạnh cây gậy vào sau lưng của Sở Trì Khanh hai cái.
Hai tay của Sở Trì Khanh chống xuống mặt đất, giọng điệu. buồn bã nói: "Cha, con biết sai
Cảnh tượng này khiến cho Triệu Nhã Nam nhìn đến ngây người, đồng thời còn nảy sinh sự đồng cảm với Sở Trì Khanh.
Con của ông ta không tôn trọng ông ta thì thôi đi, ông cha già một đống tuổi rồi mà còn đánh ông ta... Ôi!
Ông cụ tiến về phía trước hai bước, đứng ở sau lưng Sở Vũ Hiên, giọng điệu hơi châm chọc: "Anh đang bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-hon-di-that-su-tuong-toi-la-con-coc-ghe-a-/3394789/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.