"Về nhà!” Dưới vẻngoài giảo hoạt, bên trong, Âu Thừa Duẫn là một tâm hồn lạnh lùng, đơngiản nói hai chữ ngắn ngủi cho Vận Nhi biết. Cô bé này, hiện tại cònchưa hiểu cô đã là vợ hợp pháp của anh rồi sao?
“Về….về nhà?” Vận Nhi có chút ngỡ ngàng nhìn ra ngoài cửa sổ, rõ ràng đâu phải đường đi về nhà cô. “Về nhà người nào?”
“Đương nhiên là nhà của chúng ta.” Thừa Duẫn cười rất tự nhiên, nhưng lạikhiến cho Vận Nhi cảm thấy như đang rơi xuống vực thẳm.
“Hả? Cái gì ?…..Anh nói gì ? Anh dừng xe lại cho tôi, tôi phải quay về nhà tôi.” Vận Nhi tức giận chỉ tay vào mặt anh, cũng không lo lắng đến tình hìnhhiện tại. Trực giác nói cho cô biết người đàn ông này rất nguy hiểm.
“Cô còn chưa rõ tình huống hiện tại của mình sao? Bây giờ cô là vợ củatôi.” Thừa Duẫn cũng không tỏ vẻ bực mình, những ngón tay thon dài xoaxoa cằm, tốt bụng nhắc nhở cô.
“Ai là vợ của anh? Không phải đãnói là chỉ diễn kịch thôi sao? Anh tốt nhất là đừng có tự ý thay đổi bậy bạ như vậy?” Bộ dáng của Vận Nhi như cô bé quàng khăn đỏ gặp phải conchó sói, ánh mắt mở to, hai tay ôm chặt trước ngực.
Please, chodù có vạn người mê anh, đâu có nghĩa là cô cũng phải thích anh chứ? Conngười phải có tự trọng của riêng mình chứ. Thừa Duẫn nhìn biểu hiện củaVận Nhi, mỉm cười, chống hai tay, cúi người về phía trước. Vận Nhi cònchưa kịp hiểu Thừa Duẫn định làm gì, đã bị anh ép chặt lên cửa kính xe,hơi thở đầy nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-hon-di-dien-ha/62063/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.