Tô Ân Huệ có chút dao động, giây phút này là giây phút mà cô hằng mơ ước, giấc mơ kết hôn.Nhưng không phải bằng phương thức như thế này. Cô chớp mắt, rũ bỏ ý nghĩ này của mình, tự nhủ rằng không thể do dự. Coi như là vì Âu Thừa Duẫnvà vì chính mình. Cô không thể lấy anh ta.
“Vận Nhi, mau dìu chị lên giáo đường đi, Thừa Duẫn sắp đến rồi.” Hạ Uyển Như ở bên cạnh thúc giục Vận Nhi đang đứng bất động.
“A, được ạ.” Vận Nhi lập tức tỉnh lại, đi đến bên Ân Huệ, dìu tay chị, nháy mắt với nhau một cái.
Sau đó, Ân Huệ gập người, ôm bụng, ngồi xổm xuống:”Tôi…hồi hộp quá, tôimuốn đi toilet.” Nói xong câu đó, cô nhanh chóng chạy tới toilet.
Hạ Uyển Như sớm đã có chuẩn bị, ánh mắt bà nhìn lướt qua Vận Nhi, chậm rãi mở miệng nói: “Chúng ta cùng đi với con.” Ngay lập tức, cả đám ngườivây lấy Ân Huệ cùng đi về phía toilet. Ân Huệ cắn môi, xem ra cha đã đềphòng kỹ lưỡng
Từ lầu hai nhìn xuống, có thể thấy bên dưới giáođường đã được chuẩn bị sẵn sàng. Một người thanh niên tuấn tú, tao nhãđang đứng ở đó, mặc lễ phục màu trắng, ánh mắt như có như không nhìn lên trên lầu. Vận Nhi chỉ nhìn thoáng qua, không kịp nhìn rõ mặt mũi củaanh ta, quay đầu chạy theo nhóm người đang hộ tống Ân Huệ đi vệ sinh.
Ân Huệ có vẻ rất bực bội. Dựa vào kế hoạch được bàn bạc kỹ lưỡng, đã cóPhạm Tu Vũ ở ngoài tiếp ứng, chỉ cần thoát thân thành công là có thểthoát khỏi hôn lễ hoang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-hon-di-dien-ha/62060/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.