Editor: Linh Vũ
Anh thà để cho cô hận anh, anh nhất định sẽ không buông tay, anh không thể bỏ xuống được, anh không nỡ...
Âu Thừa Duẫn ôm chặt cô trong ngực, giống như muốn khảm cô vào trong thân thể mình, vùi mặt chôn sâu trong cổ cô. Vận Nhi có thể cảm nhận rõ cảm giác lạnh lẽo khi khuôn mặt anh chạm vào cổ cô.
Anh khóc rồi...
Vận Nhi vẫn cố gằng vùng vẫy giãy ra khỏi người anh, bây giờ cô không thể mềm lòng được, không thể lại bị anh mê hoặc nữa.
Người đàn ông này, cô với không tới!
"Anh, sao lại thế này?" Âu Dương nhìn thấy Âu Thừa Duẫn cưỡng chế ôm Vận Nhi đi xuống, Vận Nhi lại không hề có ý hợp tác, thậm chí còn đưa tay cào lên mặt Âu Thừa Duẫn, mỗi nơi móng tay cô đi qua đều để lại vết thương. Âu Dương không đành lòng, muốn tiến lên kéo Vận Nhi ra nhưng Âu Thừa Duẫn lại không chịu buông tay: "Âu Dương, em ra lái xe đi!" diễn!đàn@lê#quý$đôn
"Em không về, em không muốn về với anh, mau thả em xuống xe!" Vận Nhi thét chói tai, muốn mở cửa xe để chạy ra ngoài, Âu Thừa Duẫn lại bất đắc dĩ kéo cô vào trong ngực, Vận Nhi nhìn thấy trên mặt và trên cổ anh đầy vết thương do cô gây ra, thế mà anh không hề kêu tiếng nào. Trong người anh chảy dòng máu cao quý cỡ nào, thế mà anh lại sẵn sàng cúi người trước cô, nhẫn nhịn vì lợi ích toàn cục, càng nhìn thấy anh như vậy, Vận Nhi lại càng cảm thấy khổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-hon-di-dien-ha/2949711/chuong-225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.