Editor: Linh Vũ
Ngay cả giữa đêm tối, Âu Thừa Duẫn vẫn có thể cảm nhận được ánh mắt đầy chờ mong của Vận Nhi, anh có chút chột dạ, bởi vì anh không có dũng khí nói ra sự thật với cô, anh sợ cô sẽ vì vậy mà rời khỏi anh.
"Đừng nghĩ nhiều, đi ngủ sớm một chút đi!" Âu Thừa Duẫn buông hai cánh tay đang giữ chặt lấy người cô ra, đặt lên trán cô một nụ hôn, đứng dậy đi vào phòng tắm.
Đến lúc quay lại thì anh nằm đưa lưng về phía Vận Nhi, cô nghĩ, anh mệt lắm sao?
Kể từ sau khi quay lại, đây là đêm đầu tiên anh không ôm cô ngủ, Vận Nhi thế mà lại mất ngủ!
Ngày hôm sau, lúc cô tỉnh lại thì Âu Thừa Duẫn đã đi rồi, cô cầm lấy điện thoại di động ở đầu giường định gọi cho anh, vừa mở điện thoại ra lại thấy trên màn hình xuất hiện một dòng chữ: Anh yêu em!
Chỉ ba chữ ngắn ngủi nhưng lại khiến Vận Nhi cười rạng rỡ, sương mù trong lòng cũng tan sạch, cô mặc quần áo xong xuôi thì lập tức đi xem Âu Dương. Hôm qua Âu Dương uống quá nhiều rượu, hôm nay tỉnh dậy vẫn thấy trong đầu đang loạn cào cào.
Vận Nhi thấy sắc mặt cô ấy đã tốt hơn nhiều thì đề nghị cô ấy cùng ra ngoài giải sầu. Mỗi lần hai người đi cùng nhau đều cảm thấy rất vui vẻ.
Âu Dương biết Vận Nhi là cố ý muốn đưa cô ấy đi chơi, chỉ là cô ấy không có tâm tình, lấy cớ là hôm nay công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-hon-di-dien-ha/2949680/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.