“Anh cả, đúng rồi,chỉ có anh cả mới không lừa tôi…” Vận Nhi dường như mới nhớ ra điều gì,nghiêng ngả lảo đảo từ sàn nhà đứng lên, đẩy Âu Thừa Duẫn đang đứngtrước mặt ra, đi về phía thang máy, tại sao đài quan sát ngoài trời nàygiờ đây cũng khiến cô hít thở khó khăn như vậy.
“Tô Vận Nhi!”Theo tiếng bước chân là tiếng anh lớn giọng gọi, Vận Nhi lấy hai tay che miệng, cô không dám quay đầu lại, không dám nhìn vào mắt anh, cô sợ kết quả sẽ chỉ là sự bắt đầu của một âm mưu khác.
Vốn dĩ, cô chỉnghĩ là anh xuất phát từ tâm lý muốn chinh phục, khiến cô yêu anh đếnhết hy vọng, để thỏa mãn tâm tính chủ nghĩa nam nhân của mình, nhưng côđã sai rồi, đã vậy anh còn quá tàn nhẫn nói cho cô biết sự thật, côkhông có biện pháp để tin tưởng lời nói của anh, lại không thể khôngtin.
Tô Thượng Đông đối xử tốt với cô, cơ hồ đã vượt qua sự tưởng tượng của cô, còn có vài lần dự cảm sai của cô, điều này nói lên điềugì? Cô không dám nghĩ tiếp nữa!
“Tôi chỉ dùng phương thức của tôi để đòi lại những gì mà mẹ cô nợ tôi, không nên hận tôi…” Âu Thừa Duẫnnhìn bóng lưng thẳng tắp của cô, tàn thuốc cháy đến ngón tay của anh,anh cũng không cảm giác được, chỉ mở to mắt chăm chú nhìn, nhin cô dứtkhoát đi từng bước, từng bước đi khỏi tầm mắt của anh.
Tạm biệt, Tô Vận Nhi!
Tại sao nhìn thấy cô thống khổ như vậy, chật vật như thế, anh lại không có một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-hon-di-dien-ha/2949544/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.