“Anh Nhĩ Kì?” Mái tóc dài mượt được cột kiểu đuôi ngựa phấn khởi tung baytrong không trung, khuôn mặt trắng nõn xinh đẹp không tỳ vết, Vận Nhinhận ra cô bé này, là người thích Thương Nhĩ Kì ở yến hội lần trước.
“Hoa Y Y? Thương Nhĩ Kì đẩy cô gái trong lòng ra theo bản năng, nhíu mày vẻ không vui, “Làm gì vậy? Sao cô lại ở đây?”
Từ khi anh cự tuyệt hôn sự này ở trước mặt mọi người, Hoa Y Y bám theo anh như cái đuôi, càng bị cự tuyệt lại càng hăng hái, rất có khí thế “không đạt được mục đích quyết không dừng tay”.
“Em nhìn thấy xe anhđậu ở chỗ này, em biết ngay anh ở trong quán!” Hoa Y Y thầm phục sựthông minh của bản thân, ai bảo anh yêu quý chiếc xe này như bảo bối,nên mới có nhược điểm để cô biết được.
“Chết tiệt, cô cách tôi xa một chút!” Thương Nhĩ Kì không kiên nhẫn đẩy cô bé ra xa, trốn cô bénhư là trốn ôn thần vậy. Trước giờ anh không biết đứa nhỏ này cũng cóthể đáng sợ như vậy, nếu có thể đổi thành Tô Vận Nhi, anh nghĩ thôi cũng thấy rất cam tâm tình nguyện mà bằng lòng.
Hứa Tâm Lam đi saunhìn thấy hình ảnh hai người thân mật, nếu không phải Vận Nhi giữ côlại, cô sẽ tiến lên đánh người mất, con bé này ăn mặc lòe loẹt như concông lại còn õng ẹo làm nũng, cô nghe nổi hết cả da gà.
“Anh NhĩKì, em thích ở gần anh thôi mà!” Hoa Y Y phớt lờ vẻ mặt ngày càng đencủa anh, rất tự nhiên níu tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-hon-di-dien-ha/2949526/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.