Một viên kim cươngchế tác tinh xảo được bao bọc trong sáu ngôi sao ở các góc, ánh sáng óng ánh của viên kim cương và dây chuyền bạch kim càng làm nổi bật làn datrắng sáng mịn màng của cô.
“Là anh hai tặng cho em đấy, đẹpkhông? Vận Nhi xoay người, trưng ra vòng cổ lấp lánh trước mặt Âu ThừaDuẫn. Ánh sáng phát ra từ chiếc vòng cổ chiếu vào trong mắt Âu ThừaDuẫn, làm anh cảm thấy hơi chói mắt.
Kim cương Lục Tinh?
Dù kim cương có đẹp như thế nào, ở trong mắt Âu Thừa Duẫn bây giờ, cũng mất đi vẻ xinh đẹp và giá trị vốn có.
“Em thích là được!” Khóe môi Âu Thừa Duẫn nhếch lên ý cười thản nhiên, cũng không nhìn nhiều thêm một lần. Tay nắm lấy bàn tay nhỏ xinh của Tô VậnNhi, trong đầu đột nhiên lóe lên ý niệm, ngón tay tinh tế mảnh khảnh của cô, tựa hồ thiếu một vật gì?
“Vâng!” Vận Nhi không phát giác sựbất thường của anh, ngón tay vẫn vuốt ve viên kim cương, dường như từ đó có thể nhìn thấy ánh mắt của bản thân, trong suốt, rạng rỡ như vậy.
“Đi nào, chúng ta đi nghỉ thôi!” Tâm Trạng có chút buồn bực, Âu Thừa Duẫnkéo tay cô đi, anh không thích cô quá chú tâm vào chiếc vòng cổ mang ýnghĩa đặc biệt. Những điều Tô Thượng Đông ám chỉ, tốt nhất là cô khôngbiết.
“Ơ hay, em đã đồng ý đâu!” Mặc kệ cô có đống ý hay không,Âu Thừa Duẫn đã ôm cô ra khỏi phòng, Vận Nhi không kháng cự sự đụng chạm của anh, nhưng với sự bá đạo của anh cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-hon-di-dien-ha/2949507/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.