Nhưng dưới đáy lònganh luôn có một thanh âm cảnh báo cho chính mình, Tô Vận Nhi không phảiTô Ân Huệ, anh không thể đem sai lầm của Tô Ân Huệ trút lên thân thể cô. Trầm tư đã lâu thẳng đến khi trên màn hình laptop nhảy ra một tấm ảnh,lúc này, xuất hiện một dung nhan tuyệt sắc diễm lệ, tươi cười kia, vẫnkhiến đáy lòng anh ấm áp, làm cho anh suy nghĩ ba năm, cũng hận ba năm !
Vì cái gì anh còn có thể giữ lại ảnh chụp của cô ?
Âu Thừa Duẫn phẫn nộ cầm laptop màu bạc lên, hung hăng ném lên mặt đất,bởi vì trải một tầng thảm thật dày, màn hình lại khôi phục lại một mảnhmàu lam, không hề thay đổi.
Âu Thừa Duẫn lại lần nữa trở về sôpha, khuôn ngực màu lúa mạch phập phồng nhảy lên, lại làm cho tức giậntrong cơ thể không chút nào giảm bớt.
Vận Nhi đứng trước cửa sổsát đất, nhìn mặt trăng sáng dần nhô lên cao, một dải ngân hà huyền ảo,trên bầu trời cao điểm vài vì sao, dệt thành một đường cong sáng ngời.Vận Nhi thực thích ở nơi này ngắm cảnh đêm, nhà họ Âu rộng lớn rất khácbiệt, vị trí phòng cô vừa vặn có thể nhìn đến một mảnh ánh sáng ngọctinh khiết kia, giống như vươn tay, là có thể chạm đến ngôi sao lớnnhất.
Mỗi ngày trước khi ngủ ở trên ban công ngắm sao, cũng thành một thói quen của cô.
Từ khi đến Viễn Thái đi làm, Vận Nhi cũng dưỡng thành thói dậy sớm, cho dù là cuối tuần, cô cũng mở to đôi mắt, không hề buồn ngủ.
Nghĩ chỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-hon-di-dien-ha/2949358/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.