Buổi tiệc ăn mừng kết thúc thì đêm đã khuya, Vận Nhi cự tuyệt chuyện Lam Hạo muốn đưa cô về, nhưng Lam Hạo vẫn cứ kiên trì. Đúng lúc đó, cứu tinhcủa cô xuất hiện, là Hứa Minh Dịch: "Tâm Lam, Vận Nhi, về thôi."
Tâm Lam cũng biết kiêng kị của Vận Nhi. Hiện tại hoàn cảnh của cô ấy khôngthể cho Lam Hạo biết được, cho nên chuyện Hứa Minh Dịch xuất hiện đã cứu các cô một trận nước sôi lửa bỏng. Hứa Tâm Lam kéo Vận Nhi vẫy tay cáobiệt với Lam Hạo: "Học trưởng, anh em có thể đưa Vận Nhi về, không làmphiền anh đâu."
"Không…" Lam Hạo còn chưa nói xong câu ‘khôngphiền đâu mà’, Vận Nhi đã vội vàng nhảy lên xe Hứa Minh Dịch, anh đànhngậm ngùi lùi lại, nhìn người đàn ông nhã nhặn trong xe, khí chất bấtphàm. Dáng vẻ bệ vệ của anh ta làm cho anh cảm nhận được một sự uy hiếp.
"Anh ba, anh thả em xuống phía trước là được rồi. Em đi về bằng tắc xi cũng được." Vận Nhi thấy thời gian cũng không còn sớm, cô khôngmuốn làm phiền người khác.
Hứa Minh Dịch không trả lời, Vận Nhiliếc mắt cầu cứu, chuyển hướng nhìn sang Hứa Tâm Lam. Hiện tại cô ở nhàhọ Âu, làm sao có thể để Hứa Minh Dịch chở cô về đó được chứ?
"Anh ba à, chúng ta không thuận đường với Vận Nhi, anh dừng xe lại ở phíatrước đi." Tâm Lam gãi gãi đầu ,rướn người nói với Minh Dịch đang tậptrung lái xe. Trong lòng cô hơi bực bội, anh ba của cô sao lại bướng như vậy nhỉ?
"Anh biết nhà họ Tô, đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-hon-di-dien-ha/2949329/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.