Rời khỏi Tô gia lúc chín giờ tối, Vận Nhi vẫn không biết Thừa Duẫn có diễnkịch hay không, thái độ anh ta rất đỗi dịu dàng chu đáo, cũng khiến chocô có cảm giác bị chìm đắm trong đó. Ở trước mặt Tô Viễn Hàng, anh âncần gắp thức ăn cho cô, quan tâm cô từng ly từng tí, ngay cả ánh mắtcũng rất khác so với bình thường. Trong ánh mắt của anh lúc đó ngập tràn sự yêu thương trìu mến, một từ cũng không nhắc đến Tô Ân Huệ, có vẻ như anh đã chấp nhận thân phận của Tô Vận Nhi.
Vận Nhi quyết địnhkhông làm chuyện chối từ vô vị, tiếp tục cuộc hôn nhân hữu danh vô thựcnày với anh đối với cô mà nói cũng không có khác biệt gì quá lớn. Trởlại ngôi biệt thự tráng lệ như hoàng cung, Vận Nhi quen thuộc đi thẳngvào trong, lúc đi ngang qua đại sảnh, nhóm người hầu đã đứng chỉnh tề ởđó đồng thanh chào: “Điện hạ, phu nhân.”
Vận Nhi đi một mạchthẳng lên phòng rồi đóng chặt cứa lại. Vừa rồi, sự rung động nho nhỏtrong lòng cô nhất định là ảo giác, nhất định là như vậy. Âu Thừa Duẫnmở cửa phòng ra, lập tức nhận được ánh mắt kinh ngạc của Vận Nhi nhìnmình. Cô nhớ rõ ràng là cô đã khóa trái cửa rồi mà.
“Em có thểqua phòng kế bên ngủ.” Âu Thừa Duẫn hai tay đút trong túi quần, đi đếntrước mặt Vận Nhi nói. Cô là em gái của người phụ nữ kia, nhưng cho đếnbây giờ, anh còn chưa xác định được bản thân mình muốn cái gì. Người con gái bất đắc dĩ trong đời anh, chính là Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-hon-di-dien-ha/2949295/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.