“Chắc Vận Nhi không có việc gì đâu, không cần lo lắng, anh sẽ giúp em để ý chuyện đó mà.” Phạm Tu Vũ an ủi Ân Huệ.
“Vâng.” Tô Ân Huệ cảm kích nhìn Phạm Tu Vũ, cũng nhờ có Tu Vũ ở bên cạnh, nếukhông cô thật sự không biết nên làm cái gì bây giờ : "Tu Vũ, cám ơnanh.”
“Ngốc ạ, cám ơn gì chứ.” Phạm Tu Vũ cúi đầu, ôm Ân Huệ vào lòng, âu yếm nhìn cô. Cô là công chúa của anh. Tô Ân Huệ cúi đầu khôngnói. Người đàn ông như Phạm Tu Vũ, là người mà cô cần. Âu Thừa Duẫn,chính là giấc mộng của cô.
Đã mấy ngày Vận Nhi không gặp được Âu Thừa Duẫn, ban ngày theo Âu Dương ra ngoài chơi, buổi tối trở về ÂuThừa Duẫn lại không có nhà. Nhưng mà ban đêm cô luôn cảm giác bên cạnhcó người, ngày hôm sau khi tỉnh dậy bên cạnh vẫn trống không. Không nhìn thấy anh cũng tốt, Vận Nhi càng ngủ ngon giấc hơn.
Thỉnh thoảng Âu Dương phải ở bên cạnh chăm sóc Kiều Sa, Vận Nhi cũng ở bên cạnhnhìn. Cô có cảm giác, khi Kiều Sa nhìn cô, trên mặt không phải không cóphản ứng, cặp mắt vô hồn kia luôn ánh lên một biểu cảm sâu lắng. Côkhông hiểu lí do tại sao nhưng cô có một cảm giác rất thân thiết, rấtquen thuộc.
“Chuẩn bị một chút đi, ngày mai chúng ta về nước.” Âu Thừa Duẫn đi đến bên cạnh, nói với cô.
Vận Nhi mới từ nhà kính đi ra, đã nhìn thấy trong trang viên tụ tập rấtnhiều người, giống như ngày đầu tiên cô và Thừa Duẫn tới đây. “Ngàymai?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-hon-di-dien-ha/2949284/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.