Ngày thứ bảy kể từ khi lão gia tử Nguyên gia qua đời, thiếu phu nhân của Nguyên gia ngồi bên ngoài ban công suốt cả buổi chiều. Cũng vào buổi tối ngày hôm đó, cô bị tam gia của Nguyên gia ném ra khỏi phòng. Lúc ấy, trên mặt mọi người đầy dấu chấm hỏi, sao thiếu phu nhân lại từ phòng của tam gia bước ra? Chuyện này nếu muốn nói lại phải bắt đầu từ buổi chiều hôm đó. Vào ngày 4 tháng 12, tròn một tuần kể từ khi Nguyên lão gia tử mất. Mọi người trong nhà đã trải qua một tháng đầy sóng gió nên ít nhiều cũng đều có chút mệt mỏi. Thiếu phu nhân Nguyên gia là Tạ Manh được Nguyên lão gia tử vô cùng yêu thích, cho nên khi lão gia tử đi rồi, có thể nói Tạ Manh là người khóc thương tâm nhất.
Sau khi an bài xong mọi chuyện, Tạ Manh đương nhiên cũng mệt mỏi. Nhưng vào giữa trưa ngày ngày hôm đó, lão phu nhân vẫn gọi cô đến thư phòng giáo huấn cô suốt hai tiếng đồng hồ. Nhìn thấy cô trực tiếp nằm ngủ trên bàn sách, suýt chút nữa đã nhịn không được mà đánh cô, lập tức đuổi cô ra ngoài. Tạ Manh cũng rất mệt mỏi nha! Cô cũng lười tranh luận nên liền trở về phòng ngủ trưa. Một giấc này, cô ngủ đặc biệt sâu. Nằm xuống một cái liền giống như cả ý thức cũng bị lôi đi. Chìm vào một thế giới không thể nào hiểu được tên là Cô vợ chạy trốn của tổng tài bá đạo.
Tạ Manh cũng là một tác giả, tuy rằng không nổi tiếng, nhưng vẫn có thể kiếm được một ít tiền tiêu vặt. Vì vậy cô vừa nhìn thấy tiêu đề này liền có thể nghĩ ngay đến 180 kiểu kịch bản, hầu hết nội dung trong cuốn sách cũng không thể thoát khỏi các kịch bản này. Trên thực tế quả thật đúng là như vậy, nhân vật chính của quyển sách này tên là Giang Nhã Tuyên một cô gái đáng yêu hiền dịu lớn lên trong một gia đình hạnh phúc. Cô là một nhân viên nhỏ làm việc trong công ty của nam chủ Nguyên Tự, có một ngày, nam chủ bởi vì quá bận nên nhờ người đi đón cháu trai của mình.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.