Sinh mệnh của cô không có sự tiếp diễn nhưng lại có sự kéo dài vô tận.
——
Khúc Phương về nhà sảng khoái mà ngủ một giấc…
Chỉ là trong mộng cũng không thoải mái, cô giống như bỏ lỡ cái gì. Khiến cho cả đêm cô đều cau mày.
Cô ngồi dựa vào cửa sổ ở trên tàu, tiếng còi tàu kêu lên, chạy nhanh như điện, Khúc Phương còn đang thưởng thức phong cảnh xinh đẹp ven đường, một mặt là vách đá một mặt là khe sâu, đẹp không sao tả xiết, nhưng bỗng nhiên tàu chạy vào hầm núi, tiếp theo là bóng tối mù mịt, hầm núi rất dài rất dài, trong lòng Khúc Phương cảm thấy thực sợ hãi, không biết bao lâu, rốt cục nhìn thấy ánh sáng , cô lập tức trở nên kích động, không ngờ tàu chạy ra khỏi đường hầm, bên ngoài không còn sáng sủa như lúc nãy, cả bầu trời vô cùng mù mịt, trên trời còn có những con chim lớn không biết tên bay vòng quanh.
Cửa tàu nặng nề mở ra, bầu trời càng lúc càng tối lại, cây xanh ven đường làm đẹp cho vách đá bỗng nhiên đều trở nên dữ tợn, lại nhìn kỹ trên vách đá căn bản không phải cây xanh, mà là nhiều con chim lớn, những cây kia cũng không phải là dây leo mà là những con rắn dài.
Khúc Phương kinh hãi vô cùng, may mắn chính mình vẫn còn ở trong tàu, tàu chạy nhanh hơn, nhưng phía trước bỗng nhiên biến thành vực sâu, Khúc Phương cùng con tàu ngã xuống dưới vực…
Lúc cô tỉnh lại cả người đầy mồ hôi lạnh.
Khúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-hon-365-lan/2088027/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.