Mùa Thu tháng tám trong veo, khí trời mát mẻ hiếm có.
Nhắc đến mùa thu trên xứ Huế là nhớ về cây bàng lá đỏ cùng hoa sữa thơm hương, Huế sang thu lúc nào cũng mang nét đẹp nhẹ nhàng, thanh thoát.
Cô, Ánh Dương, là một cô gái Cố Đô chính gốc.
Mang tính cách dịu dàng, đằm thắm của người con gái xứ Huế. Sở hữu mái tóc dài đen mượt, đôi mắt long lanh to tròn, gương mặt bầu bĩnh, làn da trắng sáng như những vì sao. Dáng vóc thon gọn, thướt tha, bộ áo màu trầm đang vận trên người cũng được dáng vóc này làm nổi bật.
Ánh Dương đứng giữa cái nắng mùa thu càng làm cho nét đẹp vốn có trở nên hài hòa hơn trông thấy.
"Dương, đi chưa con?" Giọng nói dịu nhẹ phát ra từ trong chiếc ô tô đời mới. Người phụ nữ với chiếc kính râm được đặt ngay ngắn trên đỉnh đầu. Mặc dù đôi mắt toát ra vẻ trong sáng tựa thiếu nữ đôi mươi, nhưng cử chỉ lại rất trưởng thành.
Mẹ Mỹ Dung, người mẹ dịu dàng và cũng là người thân máu mủ ruột thịt duy nhất trong cuộc đời của cô.
Trước giờ cô vẫn không cảm thấy bản thân mình phải chịu thiệt thòi, hay ngậm đắng nuốt cay vì một vấn đề gì trên cõi đời này.
Tất cả cũng là nhờ công ơn dưỡng dục của mẹ.
"Xin lỗi mẹ, sau này phải rời xa Huế một thời gian. Con nghĩ là rất lâu, nên hiện tại con muốn ngắm kỹ mảnh đất này một chút."
Ánh Dương híp mắt cười với mẹ một cái. Mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-do-khong-chung-duong/2913013/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.