"Trời ơi! Ánh Dương may mắn thiệt đó!"
Khai đột nhiên nhìn điện thoại la lớn. Ánh Dương cùng Lập Thành đang ngồi gần đó cũng dừng công việc đang dang dở, hướng sự chú ý về phía anh.
"Vụ gì?"
"Công ty cứ bốn tháng là sẽ phát phúc lợi, tặng cho nhân viên cùng với nghệ sĩ làm việc cho họ một kỳ nghĩ dài hạn ba tháng, vừa hay Ánh Dương gia nhập vào công ty cũng là tháng thứ ba rồi. Em hiểu ý anh chứ?"
Cô gật gù, nét mặt không giấu nổi sự hạnh phúc, giương đôi mắt sáng rực lên nhìn Khai Nguyên.
Cô sắp được gặp mẹ, gặp Hương Thảo. Cô rất nhớ quê hương của mình, càng nhớ thêm cái mùi thơm đặc trưng ở nơi đó.
Ánh Dương không thể kiềm soát được niềm hân hoan trong lòng của mình, trực tiếp nhoẻn miệng cười to một tiếng, khóe mắt cũng hiện rõ ý vui mừng.
"Vui tới vậy sao?" Khai Nguyên nhìn cô vui vẻ như vậy anh cũng cười theo cô.
"Được về nhà, thì phải vui chứ!"
Lập Thành nhìn cô gái ngồi cạnh, anh vẫn còn suy nghĩ về câu nói đó. Về nhà chắc chắn sẽ rất vui, nhưng đối với một số người, nhà không phải là nơi để về.
Sau khi ăn uống no nê, Ánh Dương tranh thủ phụ các anh dọn dẹp rồi cũng lên phòng làm việc. Cô mở Mail xem thử, hóa ra thông tin của Khai Nguyên cung cấp cho cô có đến tám chín phần là sự thật.
Vì là tháng cuối nên tin nhắn xuất hiện trên mail dài như cái sớ. Tối nay cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-do-khong-chung-duong/2913004/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.