Người dịch: LC
Khi vừa tỉnh dậy, Diệp Ly Châu sờ sờ bên người. Bên cạnh đã trống rỗng, không thấy bóng người đâu nữa.
Nàng day day trán, thời gian hiện tại đã không còn sớm nữa, có lẽ Đề Kiêu đã vào triều hoặc đi làm việc khác rồi.
Hải Đàn hầu hạ Diệp Ly Châu thay quần áo, Diệp Ly Châu nhìn vào bản thân mình trong gương.
Da thịt tuyết trắng trong suốt, mặt mày tươi sáng tinh xảo, tóc đen như thác nước xõa ở sau lưng.
Hải Đàn cầm cái lược bằng gỗ đàn hương chải tóc cho Diệp Ly Châu. Hải Đàn khẽ nói: “Khoảng thời gian này Vương phi cũng chuẩn bị một chút đi ạ, qua ít ngày nữa, điện hạ sắp phải trở về Hàm Châu rồi.”
“Nhanh như vậy sao?” Diệp Ly Châu không mấy để ý. Tuy rằng nàng không hiểu mấy chuyện trong triều cho lắm, nhưng có một số việc, nàng cũng hiểu được một ít. Thái tử đi xuống phương nam tuần tra dĩ nhiên là chuyện tốt, có thể lôi kéo một số quan viên địa phương làm việc cho mình, nhưng trong triều khó tránh khỏi có sơ hở.
Đề Kiêu và Thái tử cùng một phe. Thái tử rời khỏi kinh thành, Đề Kiêu dĩ nhiên là phải ở lại kinh thành thêm nửa năm nữa.
Hải Đàn nói: “Nô tỳ chỉ là thấy trong phủ có người đã bắt đầu thu thập, chắc hẳn đã được điện hạ ra lệnh.”
Diệp Ly Châu xoa cằm, vì sao Đề Kiêu không nói cho nàng biết nhỉ?
Hải Đàn cầm mấy cây trâm cài tóc tới để Diệp Ly Châu chọn, Diệp Ly Châu tiện tay chọn một cây trâm bằng bạch ngọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-chau-trong-long-ban-tay/1683703/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.