Vội vàng đáp lại vài tiếng, ta thay một bộ áo váy khác, sai nha hoàn đem toàn bộ số y phục bị vấy bẩn bởi tạp chất trong cơ thể đi đốt, rồi gọi một nha hoàn khác đến búi tóc cho ta, sau đó mới bước ra khỏi phòng.
Vậy mà trời đã tối rồi.
Trong sân, người ta đã bày sẵn tấm chắn gió bằng gấm, trên cành cây treo những chiếc đèn lồng tỏa sáng lung linh.
Bên ngoài tấm chắn gió là bức tranh trống không, bên trong là một chiếc bàn vuông bày biện bảy tám món ăn cùng một lò than nhỏ, bên cạnh bàn ngồi bốn vị giai nhân.
Sắc mặt Thôi Oanh Oanh trông hồng hào hơn nhiều so với lúc mới ra khỏi tháp Phật, nàng vừa nhìn thấy ta liền gật đầu chào.
Gương mặt Hồng Nương ửng hồng vì hơi nóng, càng thêm xinh đẹp, yêu kiều, nàng mỉm cười nhìn ta.
Khương Thục hơi e dè đứng dậy, dịch chuyển ghế, nhường ra một chỗ ngồi, sau đó xoay người lấy một bộ bát đũa mới bày biện cho ta.
Tử Diệu lười biếng vẫy tay với ta: "Tỷ tỷ, mau tới đây, hôm nay có bánh chẻo nhân thịt lợn cải chua đấy."
Ta vừa bước vào trong tấm chắn gió.
Pháo hoa trên đỉnh đầu liền đồng loạt nở rộ, muôn màu muôn vẻ, lấp lánh, rực rỡ như những vì sao băng lướt qua bầu trời đêm.
Tiểu thư khuê các Lý gia.
Tân nương của Hầu phủ.
Tình cờ gặp gỡ thần tiên ma quỷ.
Cứu người, g.i.ế.c người, chôn người.
Thật sự là... như đã trải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-can/3744421/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.