Sự xuất hiện của Hồng Nương và cách nàng ta xử lý t.h.i t.h.ể của Hàn Vị Trung đã khiến Khương Thục vô cùng chấn động.
Nàng ta chậm rãi đưa tay nhận lấy cao dán, tháo băng gạc ra, dán lên sống mũi bị thương nặng nhất.
Ta nhìn nàng ta không chớp mắt.
Quả nhiên là đồ của yêu quái, hiệu quả thật phi thường, miếng cao dán da chó vừa chạm vào da, liền hóa thành ánh sáng trắng rồi tan vào trong.
Vết thương trên mặt Khương Thục trong nháy mắt liền khép miệng, đóng vảy, rồi vảy bong ra để lộ lớp da non hồng hào, lớp da non này lại dần dần trở về màu sắc giống hệt với vùng da xung quanh.
"Không đau nữa a..." Khương Thục khẽ nói với ta.
Ta tinh ý nhận ra, giọng nói nghèn nghẹn của nàng ta do sống mũi bị thương lúc trước cũng đã trở lại bình thường.
Khương Thục cũng tự mình phát hiện ra điều này, lấy một chiếc gương cầm tay, soi mình, "Sống mũi cũng đã khỏi hẳn rồi. Thật thần kỳ, chẳng lẽ ta đang nằm mơ sao?"
Phần lớn nữ tử đều trân trọng dung mạo của mình.
Hàn Vị Trung ra tay với Khương Thục rất tàn nhẫn, vừa rồi ta còn đang nghĩ cách chữa khỏi mặt cho nàng ta.
Giờ Khương Thục đã khôi phục như lúc ban đầu, coi như cũng giải quyết được một mối lo trong lòng ta.
Đang định kiểm tra hai món đồ còn lại mà Hồng Nương đưa cho, bên ngoài liền truyền đến tiếng hỏi han có chút sợ hãi của nha hoàn: "Phu nhân, người không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-can/3744414/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.