Hắn nói là đi làm việc công báo cáo chức vụ, nhưng ta cùng hắn đều hiểu rõ, đó chẳng qua chỉ là một cái cớ.
Người đàng hoàng nào lại vừa mới qua canh năm, trời còn chưa sáng hẳn đã vội vã đi báo cáo chức vụ chứ?
Cưới được chính thê rồi, hôn sự đã thành, hắn liền có thể thoải mái ra ngoài tìm hoa vấn liễu.
Ta cũng chẳng buồn hỏi hắn đi dạo kỹ viện hay tìm tiểu thiếp, chỉ âm thầm nhắc nhở bản thân.
Phải ít ngủ lại với phu quân.
Nhỡ đâu hắn lây bệnh hoa liễu cho ta...
Ta muốn chết, nhưng chưa từng nghĩ sẽ c.h.ế.t vì bệnh hoa liễu.
Nếu có thể, ta muốn c.h.ế.t càng nhanh gọn càng tốt.
Không đau đớn, cũng không chịu nhục nhã.
Tiễn tân lang đi rồi, ta còn chưa tỉnh ngủ hẳn đã phải vội vàng bò dậy đến chỗ bà mẫu thỉnh an.
Cả nhà trên dưới phủ Xương Bình Hầu, ai ai cũng đang dòm ngó ta, tân nương mới về nhà phu quân.
Ăn vội vài miếng điểm tâm nguội lót dạ, trang điểm qua loa, lấy phấn che đi quầng thâm mắt, ta vội vã đến chỗ bà mẫu.
Sau khi dâng trà cho bà mẫu, ta được ban thưởng hai chiếc vòng ngọc màu sắc khá tốt, cùng với một câu hỏi không mặn không nhạt: "Vừa mới về nhà phu quân đã không giữ được trái tim của phu quân rồi sao?"
Đúng là nhiều năm làm dâu mới thành bà mẫu.
Cuối cùng cũng có người để bà ta sai khiến như nha hoàn rồi.
Ngay từ đầu đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-can/3744397/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.