Còn Trương Kỳ Anh sau khi hắn ta đặt tay lên cửa đá thì bị ánh sánh từ cửa đá phát ra làm cho đầu óc hắn choáng váng. Kỳ Anh chỉ cảm thấy đầu óc hắn quay cuồng một hồi khoảng vài giây thì khi hắn kịp lấy lại bình tĩnh, đã thấy bản thân không còn đứng trước cửa đá nữa mà hắn đang ở một căn phòng vô cùng rộng lớn.
Trương Kỳ Anh cẩn thận dùng ánh mắt chăm chú nhìn xung quanh, khiến cho hắn kinh ngạc là bên trong căn phòng này ngoài rộng lớn ra còn có rất nhiều người gỗ đang ở đây. Nhưng người gỗ này có hình thù vô cùng đa dạng và có vẻ đáng sợ, người thì có ba đầu sáu tay, mặt xanh lanh vàng, người thì mọc thêm ra cái nhân thứ ba, còn có người gỗ trên đâu mọc sừng như sừng trâu, toàn thân đen bóng, được bọc một lớp giáp chắc chắn, cùng với diện mục quái dị vô cùng. Tạo ra không khí trong phòng càng thêm nắng đọng và rợn người.
Hắn nhìn một lượt cũng đếm được tới một trăm người gỗ khác nhau đang đứng thẳng hàng, bất động một cách quỷ dị. Trương Kỳ Anh bị cảnh tượng trước mặt làm cho sợ không dám cử động, mồ hôi bắt đầu túa ra, thấm ướt cả vai áo, nhưng hắn lại nhớ tới mục tiêu của hắn vào đây là khảo hạch chiến đấu với đám mộc nhân này, vì vậy Kỳ Anh hít sâu một hơi rồi luốt nước bọt cái “ực” để lấy lại cam đảm.
Hắn gian nan bước một bước về phía trước tiến lại gần tượng người gỗ gần nhất, trong ngực Trương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luyen-vu-tu-than/1037971/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.