“Trời ạ, vậy mà thật sự đạt tới tầng thứ năm, Huyền Cấp Trung Phẩm thiên phú. Phạm Gia tiểu thiếu gia không ngờ cũng cao thới như vậy không hề thua kém đại ca của hắn”
“Phạm Gia lại xuất hiện thêm một người có thiên phú Huyền Cấp Trung Phẩm trở nên, chỉ cần trăm năm nữa Phạm Gia có thể vượt qua tam đại gia tộc cùng hoàng thất cạnh tranh rồi”
“Xem ra tương lai không lâu Kinh Thành Lại có một trận Long tranh Hổ đấu rồi”
Bên phía dưới có rất nhiều môn sinh đứng đó dùng ánh mắt hâm mộ và ghen tị với Phạm Vinh Ân, không chỉ gia thế tốt, bản thân hắn lại có thiên phú như vậy đây không phải là biểu hiện của những đứa con cưng trong Xích Long Vương Chiểu hay sao. Chưa kể tới thiên phú của Phạm Vĩnh Ân, chỉ riêng nhắc tới hắn là con trai út của một vị đương kim kim thập đại Vương giả của Vương Chiều thì tương lai sau này của hắn cũng đã được an định là kẻ đứng trên vạn người.
Nhưng ông trời lại chiếu có cho hắn hơn nữa, khi bản thân hắn lại có thiên phú kinh người như vậy, cho dùng tương lại Phạm Vĩnh Ân muốn làm người bình thường cũng không được.
“Rất tốt, ngươi không hổ danh là con trai của Phạm Gia chủ, thiên phú như vậy đúng là không chê vào đâu được, tương lai của Vương Chiểu này có phát triển được hay không còn phải nhờ vào những người như các ngươi rồi.”
Đứng ở vị trí đạo sư tiến hành khảo hạch cho môn sinh, Lam Cổ Đạo không tiếc lời khen ngời Phạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luyen-vu-tu-than/1037964/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.