Trước sự xuất hiến bất ngờ và đầy máu tanh của Trần Phong như vậy khiến cho cuộc chiến của hai bên gần như rơi vào tĩnh lặng, phải mất một hồi lâu sau có một tên võ sư cao thủ của Hắc Phong Trại tức giận nhìn về hướng Trần Phong quát lớn.
“Khốn kiếp, ngươi là kẻ nào lại dám sen vào chuyện của Hắc Phong Trại ta?”
“Hừ, ta là ai không quan trọng, các ngươi chỉ cần biết ta là kẻ sẽ lấy mạng mấy tên súc sinh các ngươi”
Trần Phong không có nhiều lời dài dòng, sau khi trả lời tên cướp đó một cách lạnh lùng, hắn không chần chừ mà trực tiếp ra tay đánh về đám cướp của Hắc Phong Trại. Còn về Phương Minh Nguyệt thì nàng ta vừa rồi thấy công kích của võ sư đến nhanh như vậy còn tường rằng bản thân nàng hôm nay khó thoát kiếp nạn này.
Đến khi nàng nhắm mặt lại đợi chờ khoảnh khắc cuối cùng của cuộc đời mồi thì không thấy có dị dạng gì. Với nòng tò mò và hiếu kỳ Phương Minh Nguyệt mở khẽ đôi mắt phượng ra nhìn sung quanh thì nhìn thấy không biết từ bao giờ xuất hiện trước mặt nàng một thân hình một nam tử trẻ tuổi.
Trên tay hắn cầm thanh huyền binh vẫn còn dĩnh máu, bên cạnh hắn là một cái đầu người của Hắc Phong Trại. Cả người nam tử đó tỏa ra một luồng khí thế như vô địch thiên hạ, nhìn bóng lưng tuy không cao lớn nhưng lại khiến cho người khách cảm giác hết sức an toàn đó khiến Phương Minh Nguyệt như ngây ngốc.
Mà hành động tiếp theo đó của vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luyen-vu-tu-than/1037934/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.