Lập tức từ bên cạnh Trần Thừa Thiên một ông lão tóc hoa râm, có vẻ ngoài hơn sáu mươi tuổi bước ra nói.
‘Gia chủ mấy ngày hôm nay ai nhà Bạch Gia và Văn Gia tại các cửa hàng kinh doanh của Trần Gia ta không ngừng làm khó dễ. Nhất là hai gia tộc này lại ngang nhiên bắt tay với nhau thu mua toàn bộ linh dược từ các nguồn cung, nhằm trặn đứng nguồn cung Linh dược từ các của hàng của chúng ta”
Tiếp đó cũng có một vị Kim Bào trưởng lão đi ra nói.
“Gia chủ không những như vậy, thời gian gần đây Bạch Gia và Văn gia còn không ngừng hướng đến người của gia tộc chúng ta khiêu khích và ngang nhiên đả thương. Hiện trong tộc cũng đã có không ít những đệ tử cùng vài vị Ngân Bào trưởng lão đã bại hai gia tộc đó ám hại gây thương tích không nhẹ”
“Chết tiệt, hai gia tộc đó đúng là quá đáng, lại dám ngang nhiên hợp tác chèn ép gia tộc chúng ta. Thỉnh gia chủ để ta dẫn vài vị hạch tâm trưởng lão đi đòi lại công đạo”
Ở trong đại điện lớn Trần Gia nhị trưởng lão Trần Vạn Sơn không nhịn nổi bực tức trong lòng liền muốn xung phung dẫn người đi khiêu chiến, nhưng với thái độ đó của Trần Vạn Sơn, Trần Thừa Thiên không hề có biểu hiện cáu giận hay bất bình tĩnh mà thản nhiên an ủi các trưởng lão.
“Các vị không cần qua xúc động, thật ra Bạch Gia và Văn Gia chỉ là hai quân cờ mà thôi. Kẻ mà thật sự muốn đối phó Trần Gia ta không phải hai gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luyen-vu-tu-than/1037915/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.