“Không được, cứ kéo dài như vậy, ta cuối cùng vẫn bị mài chết thôi”
Trần Phong nhanh tróng suy nghĩ, hắn phải tìm cách dừng việc hấp thu linh khí của tên (Trần Phong) kia lại, nếu không cứ như vậy, Trần Phong có lợi hại tới đâu thì cũng bị hắn mài chết.
Sau một hổi tỷ mỉ quan sát cùng suy nghĩ, Trần Phong phát hiện được một việc quan trọng, đó là khi hắn tung đòn công kích, trúng (Trần Phong) thì sẽ làm cho quá trình tự động hấp thu linh khí của hắn dừng lại. Vì vậy nếu Trần Phong muốn cho hắn ngừng việc hấp thụ linh khí từ bên ngoài, thì chỉ còn cách đó là khôn ngừng tấn công hắn, khiến hắn không có cơ hội thở dốc.
Nhưng điều đó gần như không có khả năng xảy ra, bởi (Trần Phong) kia đâu phải một khúc gỗ hay bức tượng đâu mà chịu đứng yên cho Trần Phong công kích. Cũng chính vì như vầy, mười chiêu công kích của Trần Phong thì thành công chúng hắn năm chiêu thôi cũng đã rất lợi hại rồi, còn khoảng thời gian còn lại (Trần Phong) hoàn toàn có đủ thời gian hấp thụ linh khí bù vào số chân nguyên hắn tiêu háo.
Cuối cùng kẻ thua cuộc vẫn là Trần Phong, hắn cần phải có cách vẹn toàn hơn. Cứu như vậy, Trần Phong đã dùng đủ mọi cách để làm tiêu hao đối thủ và bảo toàn thực lực bản thân. Nhưng mọi cách hắn thi triển qua đều không có tác dụng, hai bên cứ vậy mà dây dưa cả hai giờ đồng hồ sau.
Trong khoảng thời gian này, Trần phong chật vật không tả nổi, vốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luyen-vu-tu-than/1037887/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.