Sau đêm hôm đó, Trần Phong rời đi khu vực ngoại vi Vô Tận Sơn Mạch, hắn tìm tới một tiểu trấn gần đó, đem tất cả những vật phẩm của đám người tiểu thất đổi thành đồng vàng.
Trong trấn, Trần Phong sau khi đổi được vật phẩm thì khiến hắn khá cao hững bởi những thứ đó đổi được tới cả mấy ngàn đồng vàng. Hắn quyết định phải đánh một bữa thật đã. Dù sao mấy tháng qua, Trần Phong toàn ở trong rừng, tuy được ăn dã thú nhưng dù sao cũng không bằng được đồ ăn ở tửu quán.
Chọn một cái tửu quán lớn trong trấn, Trần Phong bước vào, hoàn cảnh ở trong quán nhìn có vẻ không được như những tửu quán xa hoa ở Vọng Long Thành mà Trần Phong đã từng ăn. Nhưng đây chỉ là một cái trấn nhỏ, nhân khẩu có mấy ngàn, không thể so sánh với đại thành như Vọng Long Thành được.
Vào quán Trần Phong tự trọn cho mình một cái bàn chỗ gần cửa sổ rồi ngồi xuống. Ngay núc đó từ đâu chạy tới một tên phục vụ tay cầm thực đơn, tay cầm khăn tới hỏi.
“Không biết khách quan cần gì? Quán chúng tôi mười dặm quanh đây nổi tiếng với rất nhiều món ăn đặc sản. Không biết quý khách chon món gì?”
Đánh gia tên phục vụ trước mặt, thật khiến Trân Phong bất ngờ, bởi chỉ là một tên phục vụ nho nhỏ tại đây vậy mà ắn lại có tu vi võ sĩ cảnh nhất trọng.
“Xem ra nơi này cũng không tầm thường”
Trần phong âm thầm cảm thán trong lòng.
“Được rồi, vậy ngươi cho ta chút thị và chút đồ ăn là được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luyen-vu-tu-than/1037875/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.