Mấy ngày hôm sau, Trần Phong đang đi vòng qua một sơn động lớn, hắn đang tìm một số con dã thú có thực lực đối xứng với hắn để luyện tập bản thân tiện thể hắn cũng truy tìm ra được một vài dấu vết của nhân loại trọng khu vực này. Trần Phong nghi ngờ những dấu vết này là của đám người Lý Thất lưu lại, vì vậy hắn không tiếc thời gian mấy ngày lần theo dấu vết tới đây.
Trước cửa sơn động to lớn đó, Trần Phong cẩn thận phong bế khí tức bản thân rồi tiến lại gần. Bên trong sơn động núc này có năm người đang ngồi nói chuyện với nhau. Đứng giữa mọi người tên nam tử mặc y phục màu sám nhìn về đống chiến tích dưới sàn nói.
“Các huynh để, tỷ muội, thành quả của chúng ta mấy ngày hôm nay thật là khả quan. Ta đề nghị chúng ta đem những con dã thú cùng một số dược thảo này đem đổi thành Đồng vàng hoặc là tinh thạch sau đó chúng ta sẽ phân chia sau. Thế nào?”
“Lý huynh đã nói như vậy ta cũng không có ý kiến gì. Ta thấy hay là ngay ngày mai chúng ta cùng rời khỏi ngoại vi Vô Tận Sơn Mạch này và thành đổi đám dã thú này thành tinh thạch được không”
“Lý mỗ thấy Mạc Oai huynh nói rất có lý, hớp với ý của ta. Như vậy nếu như mọi người không có ai phản đối vậy sáng sớm ngày mai chúng ta bắt đầu rời khỏi đây”
Một tên nam tử ngồi cạnh đó không xa đứng nên nói với mọi người người, mà trong miệng hắn gói vị Lý huynh kia.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luyen-vu-tu-than/1037872/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.